Wednesday, November 26, 2014

Gartner đưa ra 10 xu hướng công nghệ năm 2015


(PCWorldVN) Internet vạn vật, thiết bị thông minh, phân tích và in ấn 3D... nằm trong danh sách công nghệ chiến lược hàng năm của Gartner cho năm tới.

Bài trình bày của Garner tại Hội nghị chuyên đề/Itxpo hàng năm tập trung vào sự hòa nhập của thế giới thực với thế giới ảo, điều này giúp cho các nhà phân tích nhìn nhận rõ hơn về xu hướng của CNTT và có những chiến lược phù hợp.Dưới đây là danh sách 10 xu hướng công nghệ của Gartner cho năm 2015
1. Tính toán ở mọi nơi. Theo Gartner, điều này chỉ có nghĩa là sẽ phổ biến hơn nữa khả năng truy cập khắp mọi nơi vào các hệ thống mạng. Màn hình thông minh và các thiết bị kết nối sẽ rất phát triển, với nhiều hình thức, kích cỡ và cách thức tương tác.
Gartner cảnh báo rằng bộ phận IT truyền thống sẽ không còn thích hợp để đối mặt với những thách thức “mọi lúc, mọi nơi”, và các nhân sự IT phải cần đạt được những kiến thức chuyên môn hơn.
2. Internet of Things (IoT). Lời khuyên của Gartner cho các nhà quản lý CNTT là hãy thử nghiệm, lấy ý tưởng và trao quyền cho cá nhân trong các tổ chức CNTT để phát triển ứng dụng cho các thiết bị kết nối và cảm biến.
Gartner tin rằng IoT có tiềm năng to lớn, mang lại nhiều giá trị cho doanh nghiệp, và thậm chí cho biết những cảm biến nhỏ có thể phát hiện các vấn đề trong thiết bị trước khi hỏng hóc xảy ra, tiết kiệm cho doanh nghiệp.
3. In ấn 3D. Công nghệ này đã được khoảng từ năm 1984, nhưng bây giờ đã trưởng thành và đang gia tăng. Trong khi in ấn 3D được người tiêu dùng rất quan tâm, nó thực sự có giá trị nhiều hơn cho doanh nghiệp.
4. Phân tích dữ liệu sẽ được chú trọng và tăng cường hơn (Advanced, Pervasive and Invisible Analytics). Mọi ứng dụng đều có khả năng phân tích.
5. Hệ ngữ cảnh phong phú(Context Rich Systems). Thông tin về người sử dụng, vị trí của họ, những gì họ đã làm trong quá khứ, sở thích, quan hệ xã hội và nhiều thuộc tính khác đều trở thành đầu vào cho các ứng dụng.
6. Máy móc thông minh. Gartner đưa ví dụ về công ty khai khoáng toàn cầu Rio Tinto, đang sử dụng loạt xe tải tự vận hành, cho thấy vai trò của máy móc thông minh.
7. Cloud Computing và Client. Điều này nhấn mạnh vai trò trung tâm của đám mây. Một ứng dụng sẽ nằm trên đám mây, phục vụ mọi đối tượng khách hàng.
8. Software Defined Applications and Infrastructure - Ứng dụng và hạ tầng được xác định bằng phần mềm. CNTT sẽ không thể làm việc với chương trình, thành phần đã được được xác định trước, nó cần có một hạ tầng động, linh hoạt hơn.
9. Web-Scale IT - Web quy mô CNTT. Điều này giống như áp dụng một số mô hình được sử dụng bởi các nhà cung cấp đám mây lớn, bao gồm cả chấp nhận rủi ro và dàn xếp, hợp tác.
10. Bảo mật. Đặc biệt, Gartner nhấn mạnh nhiều hơn đến ứng dụng tự bảo vệ.

Nguồn: http://www.pcworld.com.vn/articles/cong-nghe/cong-nghe/2014/10/1236330/gartner-dua-ra-10-xu-huong-cong-nghe-nam-2015/

Top 10 Strategic Technology Trends for 2015


Gartner, Inc. today highlighted the top 10 technology trends that will be strategic for most organizations in 2015.

Gartner defines a strategic technology trend as one with the potential for significant impact on the organization in the next three years. Factors that denote significant impact include a high potential for disruption to the business, end users or IT, the need for a major investment, or the risk of being late to adopt. These technologies impact the organization's long-term plans, programs and initiatives.

"We have identified the top 10 technology trends that organizations cannot afford to ignore in their strategic planning processes," said David Cearley, vice president & Gartner Fellow. "This does not necessarily mean adoption and investment in all of the trends at the same rate, but companies should look to make deliberate decisions about them during the next two years."

Mr. Cearley said the top trends for 2015 cover three themes: the merging of the real and virtual worlds, the advent of intelligence everywhere, and the technology impact of the digital business shift.

The top 10 strategic technology trends for 2015 are:
  • Computing Everywhere 
As mobile devices continue to proliferate, Gartner predicts an increased emphasis on serving the needs of the mobile user in diverse contexts and environments, as opposed to focusing on devices alone.

"Phones and wearable devices are now part of an expanded computing environment that includes such things as consumer electronics and connected screens in the workplace and public space," said Mr. Cearley. "Increasingly, it's the overall environment that will need to adapt to the requirements of the mobile user. This will continue to raise significant management challenges for IT organizations as they lose control of user endpoint devices. It will also require increased attention to user experience design."
  • The Internet of Things
The combination of data streams and services created by digitizing everything creates four basic usage models — Manage, Monetize, Operate and Extend. These four basic models can be applied to any of the four "Internets." Enterprises should not limit themselves to thinking that only the Internet of Things (IoT) (assets and machines) has the potential to leverage these four models. For example, the pay-per-use model can be applied to assets (such as industrial equipment), services (such as pay-as-you-drive insurance), people (such as movers), places (such as parking spots) and systems (such as cloud services). Enterprises from all industries can leverage these four models.
  • 3D Printing
Worldwide shipments of 3D printers are expected to grow 98 percent in 2015, followed by a doubling of unit shipments in 2016. 3D printing will reach a tipping point over the next three years as the market for relatively low-cost 3D printing devices continues to grow rapidly and industrial use expands significantly. New industrial, biomedical and consumer applications will continue to demonstrate that 3D printing is a real, viable and cost-effective means to reduce costs through improved designs, streamlined prototyping and short-run manufacturing.
  • Advanced, Pervasive and Invisible Analytics
Analytics will take center stage as the volume of data generated by embedded systems increases and vast pools of structured and unstructured data inside and outside the enterprise are analyzed. "Every app now needs to be an analytic app," said Mr. Cearley. "Organizations need to manage how best to filter the huge amounts of data coming from the IoT, social media and wearable devices, and then deliver exactly the right information to the right person, at the right time. Analytics will become deeply, but invisibly embedded everywhere." Big data remains an important enabler for this trend but the focus needs to shift to thinking about big questions and big answers first and big data second — the value is in the answers, not the data.
  • Context-Rich Systems
Ubiquitous embedded intelligence combined with pervasive analytics will drive the development of systems that are alert to their surroundings and able to respond appropriately. Context-aware security is an early application of this new capability, but others will emerge. By understanding the context of a user request, applications can not only adjust their security response but also adjust how information is delivered to the user, greatly simplifying an increasingly complex computing world.
  • Smart Machines
Deep analytics applied to an understanding of context provide the preconditions for a world of smart machines. This foundation combines with advanced algorithms that allow systems to understand their environment, learn for themselves, and act autonomously. Prototype autonomous vehicles, advanced robots, virtual personal assistants and smart advisors already exist and will evolve rapidly, ushering in a new age of machine helpers. The smart machine era will be the most disruptive in the history of IT.
  • Cloud/Client Computing
The convergence of cloud and mobile computing will continue to promote the growth of centrally coordinated applications that can be delivered to any device. "Cloud is the new style of elastically scalable, self-service computing, and both internal applications and external applications will be built on this new style," said Mr. Cearley. "While network and bandwidth costs may continue to favor apps that use the intelligence and storage of the client device effectively, coordination and management will be based in the cloud."

In the near term, the focus for cloud/client will be on synchronizing content and application state across multiple devices and addressing application portability across devices. Over time, applications will evolve to support simultaneous use of multiple devices. The second-screen phenomenon today focuses on coordinating television viewing with use of a mobile device. In the future, games and enterprise applications alike will use multiple screens and exploit wearables and other devices to deliver an enhanced experience.
  • Software-Defined Applications and Infrastructure
Agile programming of everything from applications to basic infrastructure is essential to enable organizations to deliver the flexibility required to make the digital business work. Software-defined networking, storage, data centers and security are maturing. Cloud services are software-configurable through API calls, and applications, too, increasingly have rich APIs to access their function and content programmatically. To deal with the rapidly changing demands of digital business and scale systems up — or down — rapidly, computing has to move away from static to dynamic models. Rules, models and code that can dynamically assemble and configure all of the elements needed from the network through the application are needed.
  • Web-Scale IT
Web-scale IT is a pattern of global-class computing that delivers the capabilities of large cloud service providers within an enterprise IT setting. More organizations will begin thinking, acting and building applications and infrastructure like Web giants such as Amazon, Google and Facebook. Web-scale IT does not happen immediately, but will evolve over time as commercial hardware platforms embrace the new models and cloud-optimized and software-defined approaches reach mainstream. The first step toward the Web-scale IT future for many organizations should be DevOps — bringing development and operations together in a coordinated way to drive rapid, continuous incremental development of applications and services.
  • Risk-Based Security and Self-Protection
All roads to the digital future lead through security. However, in a digital business world, security cannot be a roadblock that stops all progress. Organizations will increasingly recognize that it is not possible to provide a 100 percent secured environment. Once organizations acknowledge that, they can begin to apply more-sophisticated risk assessment and mitigation tools. On the technical side, recognition that perimeter defense is inadequate and applications need to take a more active role in security gives rise to a new multifaceted approach. Security-aware application design, dynamic and static application security testing, and runtime application self-protection combined with active context-aware and adaptive access controls are all needed in today's dangerous digital world. This will lead to new models of building security directly into applications. Perimeters and firewalls are no longer enough; every app needs to be self-aware and self-protecting.

Source: Gartner.com

Thursday, November 13, 2014

Những ngọt ngào nhân tạo

Chúng ta vẫn phải sống tiếp - và sống tốt
- mặc cho bao nhiêu bầu trời đã phải 
nằm lại phía sau lưng.
 
Có một tội ác gọi là sự “quan tâm ban phát”!

Như là vào lúc ai đó đang nhạt lòng hụt hẫng nhất, bạn mang đến viên kẹo dúi vào tay họ. Rồi khi người ta vừa ngậm tan những ngọt ngào thì bạn bình thản bảo: “Tôi chẳng quan tâm bạn buồn hay vui, bạn cần hay không cần viên kẹo ấy. Chỉ là với ai, tôi cũng đều sẵn lòng rộng lượng như vậy!”.

Trời ơi, tình thương đâu phải là thứ bố thí để người mang đi ban phát khắp nơi như Mị Châu rải lông ngỗng tìm chồng trên đường chạy nạn. Ít ra, ngày xưa chỉ có một Trọng Thủy để lần theo vết dấu, còn thời nay, người thèm kẹo nhiều như thể trong lễ Halloween “cho kẹo hay bị ghẹo” [Treat or Trick]. Biết mình là gì giữa bộn bề đời nhau? Biết thứ ngọt ngào mà người mang đến là chắt chiu thật thà hay chỉ hao hao như trăm ngàn phẩm màu pha đường hóa học được sản xuất hàng loạt trên băng chuyền?

Mà thật ra, nên tự trách bản thân ngay từ đầu đã quá cả nghĩ. Chỉ là chút ngọt ngào chóng nhạt thôi, suy diễn làm gì để lầm tưởng mình được yêu thương. Bài học cho những tình cảm đơn phương là đừng bao giờ ngộ nhận bất cứ hành động lịch thiệp giao đãi nào rồi tự khuếch tán mơ mộng nó thành điều kỳ vĩ lớn lao rồi lâm ly cảm động muốn khóc. Bởi ngay khi vị ngọt vừa tan trên đầu lưỡi, bạn nhìn quanh sẽ thấy cũng hành động ấy, cũng sự quan tâm ấy, người ta đang dành cho nhiều người khác nữa sau mình. Kẹo ngọt, bánh ngọt, lời ngon ý ngọt... dường như đã là bản năng ban phát đồng đều của “kẻ ác” kia rồi!

Chỉ có mỗi bạn, kể từ đó, ăn viên kẹo nào, cũng thấy đắng chát như nhau!

Nhưng, chúng ta vẫn phải sống tiếp - và sống tốt - mặc cho bao viên kẹo ngọt đắng trong lòng và mặc cho bao nhiêu bầu trời đã phải nằm lại phía sau lưng. Phía trước mặt chỉ còn những mông lung và chẳng biết có ai sẽ đi cùng.

-Anh Khang

Friday, November 7, 2014

Chẳng để làm gì

Ngơ ngác nhất là khi tất cả yêu thương cuối cùng khép lại với kết cục “Chẳng-để-làm-gì”… 

Anh biết em đi hay ở, cũng chẳng để làm gì! 

Em biết anh nhớ hay quên, cũng chẳng để làm gì! 

Và nếu chúng ta có thể trở lại như ngày xưa chăng nữa, cũng chẳng để làm gì. 

Lửa cháy tàn tro, rượu cạn men nhạt, mọi thứ đã làm tròn phận sự của nó. Duy chỉ có hai đứa vẫn cứ lấp lửng giữa ngọt-đắng, dùng dằng giữa níu-buông mà chẳng bao giờ thấy đâu là cuối đường để biết được sự cố chấp này liệu có nguyên do? Hay tất cả chỉ là hoài phí, chẳng-để-làm gì… 

Thật ra là tự em đa tình, chứ vốn dĩ, tình cảm này ngay từ khi bắt đầu đã biết sẵn chỉ là tự mình huyễn hoặc bọc đường cho những đắng đót đơn phương. 

Thật ra là tự anh vô tâm, chứ vốn dĩ, những lời nói ấy chỉ có thể dành riêng cho một người rất mực yêu thương, cớ sao cứ thản nhiên bông đùa với những người dưng khác. 

Thật ra, vạn vật dù vô tri hay hữu tình đều đã định sẵn một lý do cho sự tồn tại “để làm gì” của chúng. Chỉ riêng anh và em, đến bao giờ chúng ta mới ngộ ra rằng thứ tình cảm này vốn dĩ chẳng-để-làm-gì

Vô nghĩa và hoang phí cảm xúc đến thế mà vẫn cháy đến kiệt cùng như lửa đã bén cồn, chỉ có thể bùng lên đến khi tro tàn mà chẳng-thể-làm-gì. 

Ừ thì, biết là chẳng-ĐỂ-làm-gì, nhưng cũng chẳng-THỂ-làm-gì khác hơn ngoài việc đau đến sau cuối… 

Bởi thế mới thấy, muốn hủy hoại một đứa con nít, hãy cứ chăm bẵm nuông chiều. Còn muốn hủy hoại một kẻ trưởng thành, hãy cho họ trải qua một lần thương yêu. 

Thật đấy, tình yêu là thứ hủy hoại con người nhanh nhất, dù là tình yêu viên mãn hay chỉ là một phút xao lòng. Bởi vì cho dù yêu nhau đến cùng hay đành đoạn bỏ đi, thì cái cảm giác sau khi trải qua một mối tình không hề dễ chịu. Thậm chí ngay cả trong lúc còn yêu, con người ta cũng luôn ngập tràn những lo toan, hoài nghi và tự ti đến tội nghiệp. 

Nhớ cho rằng, tình yêu cũng như không khí vậy – cứ tưởng là trong lành và duy trì nhịp thở cho trái tim, nhưng lại chính là nguyên nhân dẫn đến ôxy hóa bào mòn rất nhiều thứ kim loại trở nên vô dụng. Kim loại sắc bén bền bỉ thế kia mà còn trơ ra rỉ sét chịu trận, huống hồ khối cơ mềm oặt nơi ngực trái làm sao gánh chịu nổi thứ gặm nhấm hủy hoại trá hình “tình yêu – nguồn sống” ấy?

-Anh Khang

Wednesday, November 5, 2014

LogiGear nằm trong top 50 công ty phát triển nhất tại Thung lũng Silicon 2014

Hôm 30/10/2014, LogiGear, tập đoàn tiên phong hàng đầu về lĩnh vực kiểm thử phần mềm, vinh dự được tạp chí kinh doanh Silicon Valley bình chọn là một trong Top 50 Công Ty Tư Nhân Phát Triển Nhanh Nhất tại Thung lũng Silicon năm 2014.


[IMG]

Giải thưởng Top 50 Công Ty Tư Nhân Phát Triển Nhanh Nhất năm 2014 được trao cho các doanh nghiệp có trụ sở tại Thung lũng Silicon (Silicon Valley) ở nhiều lĩnh vực khác nhau, nhưng đều có điểm chung là kết quả kinh doanh ấn tượng với tỷ lệ tăng trưởng ít nhất 35% trong 3 năm 2011-2013. Góp mặt trong danh sách danh giá này của tạp chí kinh doanh uy tín Silicon Valley, LogiGear đạt mức doanh thu 15,2 triệu đô trong năm 2013 và mức tăng trưởng 42% trong 3 năm 2011-2013. Trước đó, vào tháng 8 năm nay, LogiGear cũng đã vinh dự lọt vào Top 5000 Công Ty Tư Nhân Có Tốc Độ Tăng Trưởng Nhanh Nhất Nước Mỹ năm 2014 do tạp chí Inc. của Mỹ bình chọn và xếp hạng.

Khởi nguồn từ thánh địa công nghệ Thung lũng Silicon, LogiGear vươn lên mạnh mẽ từ khát vọng tiên phong và thay đổi ngành kiểm thử phần mềm với những giải pháp kiểm thử tự động đột phá. Một điều đáng ghi nhận là nếu mảng gia công kiểm thử phần mềm được xem là động lực thúc đẩy doanh thu bền vững của LogiGear, thì doanh số sản phẩm kiểm thử tự động, TestArchitect, đã tăng gấp ba lần so với năm ngoái. Phần mềm hiện đại này giúp nâng cao khả năng kiểm thử tự động, rút ngắn thời gian kiểm thử và giảm thiểu yêu cầu về nguồn lực. Dịch vụ tư vấn và quản lý dự án được cung cấp cho khách hàng toàn cầu từ trụ sở chính của LogiGear ở Thung lũng Silicon. Dịch vụ kiểm thử và phát triển phần mềm được điều phối và thực hiện bởi đội ngũ kỹ sư ưu tú, được đào tạo chuyên nghiệp tại Thành phố Hồ Chí Minh và Đà Nẵng.

Source: http://mobileworld.vn/threads/logigear-lot-top-50-cong-ty-phat-trien-nhat-tai-thung-lung-silicon-2014.115796/#.VFnjMRbQoyg
http://www.prweb.com/releases/2009/10/prweb3033244.htm

Wednesday, October 15, 2014

THỬ THÁCH ĐỚN ĐAU...

Chúng ta đang thử thách nhau
Bằng niềm tin - chân thành - hy vọng?
Bằng bão giông giữa lòng biển rộng?
Sóng đánh bạc đầu, vẫn mộng chờ nhau.

Chúng ta đang thử thách nỗi đau
Bằng nhớ mong chẳng ai cất thành tiếng?
Cánh hải âu giữa trời chao liệng
Vẫn hướng về một phía hanh hao...

Chúng ta đang thử thách nhau sao?
Ai cũng mong, cũng cần, cũng nhớ
Ai cũng đau, cũng buồn, cũng lồng ngực vỡ
"Sao không lành thú độc mà vẫn giữ gươm đao"?

Chúng ta thử thách nhau đến khi nào?


-Cô Đơn

Tuesday, October 14, 2014

Bàn về sự ấu trĩ

Những tưởng trong một xã hội mà ai cũng bằng này cấp nọ, tràn lan cử nhân, tiến sĩ, kỹ sư… như bây giờ thì “giặc dốt” chỉ là câu chuyện của quá khứ. Nhưng, thực ra nó vẫn còn tồn tại (thậm chí là còn đáng sợ hơn xưa) dưới một “lớp áo” khác: sự ấu trĩ hay sự ngộ nhận về hiểu biết. Nói một cách nôm na bằng ngôn ngữ bình dân là: dốt mà không hề biết là mình dốt.

Có thể tạm chia những người có ảnh hưởng trong xã hội (bất cứ xã hội nào) thành 5 nhóm sau đây: có quyền, có tiền, có tiếng, có bằng, và có chữ.

Một biểu hiện của bệnh ấu trĩ ở những người có quyền là việc họ thường xuyên đưa ra những quyết sách tồi nhưng bản thân họ lại không nhận ra được điều đó. Một nhà lãnh đạo giỏi có thể không cần phải biết tất cả mọi thứ, giỏi tất cả mọi việc, nhưng sẽ biết ai là người mình nên lắng nghe và ai là người mình nên tin tưởng, sẽ có khả năng phân biệt được đâu là quân tử và đâu là ngụy quân tử, đâu là thực tài và đâu là ngụy tài. Nhà lãnh đạo ấu trĩ thường không có khả năng này, bởi họ đã mất đi khả năng phân biệt ai là ai, cái gì là cái gì và mình là ai.

Người có tiền ấu trĩ thường là những người kiếm tiền bằng những cách không chính đáng nhưng lại rất tự hào về điều đó, và/hoặc dùng tiền họ kiếm được để cổ xúy cho những cái không nên cổ xúy. Tương tự như vậy, những người có tiếng ấu trĩ không tự ý thức được cái “tiếng” mà mình có được là theo kiểu nào (danh tiếng hay tai tiếng), và mình sẽ dùng nó như thế nào.

Những người có tiền lại ảnh hưởng đến xã hội thông qua cách họ kiếm tiền và xài tiền. Người có tiền ấu trĩ thường là những người kiếm tiền bằng những cách không chính đáng nhưng lại rất tự hào về điều đó, và/hoặc dùng tiền họ kiếm được để cổ xúy cho những cái không nên cổ xúy.

Tương tự như vậy, những người có tiếng ấu trĩ không tự ý thức được cái “tiếng” mà mình có được là theo kiểu nào (danh tiếng hay tai tiếng), và mình sẽ dùng nó như thế nào. Nên mới có chuyện một cô người mẫu rất tự hào vì mình đã trở nên nổi tiếng nhờ việc khoe thân khắp các mặt báo, hay rất nhiều người mang danh là “nghệ sĩ” nhưng công chúng hiếm khi thấy họ khoe những tác phẩm nghệ thuật hay sáng tạo nghệ thuật mà chủ yếu là khoe nhà, khoe xe, khoe áo quần. Thực ra khoe không phải là xấu, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, điều đáng để khoe không phải là những gì mình kiếm được hay đạt được, mà là những gì mình đóng góp cho cộng đồng.

Người có bằng thường cũng được cộng đồng vị nể và những hành xử của họ thường được xem là chuẩn mực để người khác noi theo. Thế cho nên cái tai hại mà sự ấu trĩ của họ gây ra là nó khiến cho những người xung quanh họ mất đi niềm tin vào những giá trị chuẩn mực. (Theo kiểu “Ôi trời, đến tiến sĩ mà còn hành xử như thế thì mình làm vậy cũng có gì đâu mà ngại!”).

Có một nghịch lý là sự ấu trĩ của một người có thể gia tăng tỉ lệ thuận với số bằng cấp mà họ sở hữu, nhất là khi cái bằng đó không phải là kết quả của một quá trình học tập để “khai minh” bản thân mà chỉ là một vật trang sức để làm bản thân họ thêm lấp lánh. Bởi lẽ, cái bằng đó có thể khiến cho họ ngộ nhận rằng mình cũng hơn người hoặc cũng chẳng kém ai mà quên đi rằng vẫn còn quá nhiều điều cần phải học hỏi để nâng cao nhận thức và hiểu biết của mình.

Những người có chữ  (hay còn gọi là “tinh hoa”) là một trường hợp đặc biệt. Bởi họ luôn được xem là “đôi mắt” hay “tầm nhìn” của xã hội, cho dù họ có thể không có quyền hay có tiền…. Là “tinh hoa”, “trí thức” nên tất nhiên họ sẽ không có những cái ấu trĩ bình thường của những người bình thường. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không có “điểm mù”. Liệu họ có thực hiện được sứ mệnh định hướng, định hình xã hội trong lĩnh vực, ngành nghề của mình hay chưa? Liệu họ có bứt ra được những giới hạn của thời đại mình đang sống để có được một viễn kiến xa hơn, rộng hơn? Liệu họ có hướng được xã hội của mình đi vào một thời đại mới tốt đẹp hơn bằng chính tầm nhìn, trí tuệ đó của mình, hay vẫn chỉ loay hoay với những thị phi trong thời đại của mình? Không ít người dù ngậm ngùi nhưng cũng phải đồng tình với nhận xét của GS. Trần Hữu Dũng (ĐH Dayton, Ohio, Hoa Kỳ) trong một bài viết trên báo Xuân của TBKTSG cách đây mấy năm rằng, Việt Nam đang ở trong “thời vắng những nhà văn hóa lớn”, khi mà những ngôi sao dẫn đường trên bầu trời tinh hoa ngày càng ít ỏi và le lói.

Nói tóm lại, ai trong chúng ta cũng có thể mắc phải căn bệnh ấu trĩ. Bởi như Einstein từng nói: “Có hai thứ được coi là vô tận: Vũ trụ và sự ngu dốt của con người”. Và ông còn nói thêm rằng: “Về phần vũ trụ thì tôi không chắc lắm, nhưng sự dốt nát của con người thì chắc chắn là như thế”. Như vậy, dốt nát chưa phải là bi kịch lớn nhất của con người, mà bi kịch lớn nhất của con người là “dốt mà không biết mình dốt”.

Để không lún sâu vào cái dốt mênh mông ấy, mỗi người cần có một trách nhiệm với bản thân là liên tục “phản tỉnh” chính mình, phản tỉnh với những điểm mù (nếu có) của mình. Ngay cả với giới tinh hoa, nếu không liên tục “phản tỉnh chính mình” hay “phản tư chính mình” thì người hiểu biết sẽ dễ trở thành người ít hiểu biết hay người ấu trĩ trong một số vấn đề (kể cả những vấn đề thuộc chuyên môn hay sở trường của mình), và khi đó sẽ không chỉ khó thực hiện được tốt cái vai trò thức tỉnh xã hội vốn có của mình, mà còn có thể gây nguy hại cho xã hội.

Tôi xin dùng câu chuyện “Rời hang” (câu chuyện này tôi lấy cảm hứng từ “Dụ ngôn hang động” trong tác phẩm “Cộng hòa” của Platon) để kết lại việc lạm bàn về chủ đề “ấu trĩ”:

Ngày xửa ngày xưa, xưa ơi là xưa, có một cái hang và có một cộng đồng lớn sống trong cái hang đó. Vì cái hang ấy vô cùng lớn với các ngóc ngách rất lắt léo và cộng đồng ấy đã sống ở đó qua nhiều thế hệ, nên lâu ngày họ mặc nhiên tin rằng cái hang ấy là cả thế giới và ánh sáng từ đống lửa trong hang là ánh sáng duy nhất mà họ có.

Cho đến một ngày nọ, có một người bỗng vô tình lọt ra được ngoài hang. Ban đầu, anh ta cảm thấy đau đớn vì bị lóa mắt trước ánh mặt trời và cơ thể chưa thích ứng được với khí hậu và thời tiết của thế giới bên ngoài. Nhưng khi đã quen dần và cảm nhận được sự ấm áp của ánh mặt trời, sự sinh động huyền ảo của vạn vật, của cỏ cây hoa lá, anh ta nhận ra rằng đây mới thực sự là thế giới của “con người”.

Anh ta quyết định quay trở về hang và ra sức thuyết phục, tìm cách đưa mọi người rời hang để về với thế giới. Thế nhưng, sau khi nghe anh ta kể câu chuyện ở thế giới bên ngoài hang, những người trong hang không những không tin, mà còn quyết định giết chết anh ta, vì cho rằng đó là những điều bịa đặt, và vì lo sợ rằng, những nỗ lực và việc làm của anh ta sẽ gây ra sự rối loạn, cũng như đe dọa cuộc sống êm ấm hạnh phúc bao đời của cộng đồng trong hang…”.

Mỗi khi ngẫm nghĩ về câu chuyện này, tôi lại tự hỏi mình rằng: Mình đã “rời hang” chưa? Gia đình mình, tổ chức mình, cộng đồng mình… đã “rời hang” chưa?

Nếu mình đã rời hang và ra với ánh sáng thì thật là tuyệt vời. Nhưng nếu vẫn còn ở trong hang và mình cũng biết rõ điều đó (và đang từng bước tìm cách rời hang) thì cũng không phải là điều tệ hại. Còn nếu mình đang ở trong hang mà lại cứ tưởng rằng đã rời hang rồi và ra với ánh sáng rồi thì thật là bất hạnh.

Nhưng có một điều còn bất hạnh hơn vô vàn lần, đó là, mình đã thực sự rời hang rồi, nhưng không phải là “rời hang” để ra “ánh sáng”, mà là rời cái hang này để rồi lại chui vào một cái hang khác, to hơn, tăm tối hơn, nhưng mình lại không hề nhận ra điều đó…

Và mỗi con người, ai cũng có thể có đến mấy “cái hang” (chứ không phải chỉ một). Gia đình mình, tổ chức của mình, xứ sở mình, và thậm chí cả thế giới này đều có thể là những cái hang. Nhưng, “cái hang” to nhất, tăm tối nhất chính là cái hang “vô minh và ấu trĩ” bên trong con người của mình.
Nếu như hành trình khai minh bản thân, đưa bản thân “rời hang” đã khó, thì hành trình khai minh xã hội, dẫn dắt cộng đồng mình và cùng cộng đồng mình “rời hang” lại càng gian nan gấp bội phần. Đó là một hành trình đầy gian khó, rất dài lâu và nhiều hiểm nguy, nhưng là một hành trình tất yếu mà chắc hẳn ai trong chúng ta cũng thấy rằng không thể không bước tiếp.
Theo Giản Tư Trung

Friday, September 19, 2014

Success



Wednesday, September 10, 2014

Bún nước lèo Bạc Liêu


http://www.foody.vn/ho-chi-minh/bun-nuoc-leo-bac-lieu

Tuesday, August 5, 2014

Cha và Con

Hắn chịu thiệt là mình mê chơi, ham vui, và vì thích chơi vui nên khoái nhậu. Còn gì buồn bằng việc phải về nhà sớm vào những buổi chiều cuối tuần dìu dịu nắng, gió nhẹ hiu hiu, phải ngồi một mình trong những buổi trưa trời mưa rả rích. Có gì vui bằng được ngồi trong một cái quán nào đó, hơi ồn ã, phức tạp một chút. Ở đó mỗi người mang tới một màu sắc, mùi vị, một tính cách khác nhau, đa dạng như cuộc đời tươi đẹp nầy. Họ có thể không có lý do gì rõ ràng, cũng có thể vì gặp người bạn cũ lưu lạc đã lâu, một hợp đồng kinh tế mới ký, buồn do thất tình, vui vì mới cưới vợ... Và niềm tự hào duy nhất của hắn khi ngoái nhìn lại nửa cuộc đời bia bọt là có lúc hắn đi quán chỉ vì nhớ cha, nhớ quá trời.

Ngày xưa cứ năm ba bữa hắn lại chở cha đi nhậu. Đó là những bữa hắn bỏ rơi đám bạn bè mà không đứ nào dám giận, có đứa còn ngồi tấm tắc, ước gì tao còn ông già, đứa khác nghe lòng thẹn thùa, lâu rồi mình không về thăm, ăn một bữa cơm với ba, chỉ đoàn tụ được mấy bữa giỗ nhưng hôm đó, ông già khề khà chung mâm của ông già, con ngồi cụng ly với đám bạn cùng cơ quan, nhậu nhẹt vốn là chuyện ít câu nệ nhất, xuề xoà, hòa đồng nhất, mà hai cha con còn không thể sánh vai ngồi, nói chi... Nên hắn được bạn thương lắm, nể nhiều, tụi nó tò mò hỏi: "Nhậu với ông già, vui hôn mậy?".

Hắn nói vui, vui lắm, ít ai kiếm được một ông bạn nhậu quý như vậy. Khi đi hắn chở cha, lúc về, cha sợ hắn say, nên cha giành chở. Ngồi lâu nhưng uống không nhiều. Cha hắn thường bảo, uống ít còn nhiều, còn bạn bè, còn tự chủ, còn nhân cách, còn là mình, uống nhiều mất hết. Rượu bia là thứ để thưởng thức chứ không phải nốc vô tội vạ để khoe tài. Cái thức uống này là để rạng rỡ lòng chứ không phải tiêu sầu. Nên hắn vô chừng hai ly là có thể nói chuyện cởi mở với cha như một người bạn đồng niên. Có bữa, hắn ngà ngà say nên nổi hứng đọc bài thơ con cóc, cha cười, "Vậy là cha biết làm sao con thích la cà quán nhậu rồi, để hứa hẹn như đinh đóng cột với mọi người cái chuyện mình không bao giờ làm được, gõ chén ca bằng cái giọng tệ... không chịu được, nói cho hả hê những ấm ức trong lòng... tất cả những chuyện đó, lúc tỉnh, con không bao giờ làm". Hắn cũng cười, "Nhậu cũng khổ lắm cha ơi, đầu tháng có tiền nhậu toàn món sang. Cuối tháng còn chừng mười ngàn trong túi đành ngồi nhậu với đậu phộng luộc, cá khoai khô. Lúc nầy kể ra thì xấu hổ đây, đi ngang quán quen chạy thiệt chậm coi có thằng bạn nào ngoắc lại không, ngoắc nhẹ mình tự ái chạy luôn, ngoắc mạnh mình ghé lại, tình bạn nhiệt thành vậy, con phụ sao đành". Cha cười ha ha, cái thằng...

Hắn giống cha, giống nhất là nhiều râu. Râu cha xồm xoàm, cứng tua tủa, ngả màu bạc; râu con cạo sạch nhưng vẫn xanh rì dưới làn da. Hắn càng uống càng đỏ mặt, cha càng uống càng xanh. Hắn nói với cha về những khó khăn trong công việc, về con bạn hắn thương sắp lấy chồng (đặc biệt chuyện này lúc tỉnh dễ gì hắn mở miệng), cha ờ ờ, hồi trẻ, cha cũng thất tình hoài. Hắn ngạc nhiên, "Cha nói chơi, "cứng" như cha, từng vào sinh ra tử với quân thù, cũng biết cảm giác buồn nẫu ruột khi mất người yêu như đám thanh niên bây giờ sao?". Tự nhiên hắn thấy giữa mình và cha hình như không còn khoảng cách nào hết, vì có thể nói và nghe nhau. Có lần hắn còn kêu cha lấy vợ đi, lấy cô giáo già thương cha hoài, chờ cha hoài đó. Cha cười, "Cha già rồi". Hắn gạt ngang, "Già đâu mà già, cha còn "ngon" lắm, lần nào cha con mình nhậu con cũng say trước..." . Cha hắn bật cười, cái thằng uống rượu như xe bồn mà dám giả đò say. Nhưng có điều chắc cha chưa biết, hắn làm vậy để được cha che chở, dìu dắt như ngày còn bé. Đàn ông lớn xác vậy nhưng đôi lúc vẫn thèm, đời ngoài kia trần trụi và khốc liệt quá mà...

Rồi một ngày, hắn đến quán một mình, ngồi chỗ cũ, gần song cửa đóng bằng vỏ tre bù xè đã ăn thủng lỗ chỗ, phấn rắc lấm tấm mặt bàn. Hắn đòi hai cái ly, một dĩa đậu phộng rang, run rẩy rót rượu tràn ra bàn rồi đau đáu nhìn về chiếc ghế trống trước mặt. Cha hắn đi rồi, đi xa lắm, cô phục vụ xinh đẹp rụt rè ngồi xuống chỗ cha thường ngồi, cô bảo:

- Hôm rồi, xe tang đi qua, em thấy giống bác, em đã ngờ ngợ... Hổng ngờ...

Hắn không nói gì hết, sợ mở miệng ra sẽ bật khóc. Đàn ông ai khóc trước mặt con gái, kì.

Sau này gặp lại, cô phục vụ cười:

- Chừng nào em lấy chồng, em sẽ chọn một người y hệt anh, một người có thể chở cha mình đi nhậu. Bây giờ ít người làm vậy lắm - Rồi cô nghẹn ngào - Sao thấy anh, em nhớ bác quá, anh à.

Người tri kỉ xưa vừa đi, người tri kỉ khác lại đến.

Cha mất hai năm, cô phục vụ nọ thành vợ hắn, người vợ duy nhất không cằn nhằn khi chồng đi nhậu, vì cô biết, có lúc chồng mình cũng bỏ mặc đám bạn bè để một mình đến quán cũ, ngồi nhớ thương người bạn nhậu cũ.

-Nguyễn Ngọc Tư

Friday, July 25, 2014

Happy 15th Annual System Administrator Appreciation Day

Dân IT và cave có 9 điểm tương đồng (just for kidding):

1. Làm việc đêm và luôn thiếu ngủ.
2. Khi có hứng làm việc tốt hơn.
3. Không phải bỏ vốn bằng tiền mặt (khi vào nghề).
4. Làm việc phần lớn vì tiền (số ít làm vì yêu nghề).
5. Sẵn sàng phục vụ nhiều khách một lúc nếu đủ sức khỏe.
6. Thích quan hệ với khách nhiều tiền (tốt nhất là khách Tây).
7. Dễ bị quịt tiền, ăn chặn, bóc lột.
8. Phải lựa tính khách hàng để phục vụ.
9. Bị đối xử tệ bạc khi làm khách phật ý.

Thanks all for your gifts, as always.
@ LogiGear:


@KMS (C) of Dung Tran (Chuotbach):

http://www.pcworld.com.vn/articles/kinh-doanh/giai-phap/2008/07/1205058/hoa-cho-nhung-nguoi-quan-tri-he-thong/

Thursday, July 24, 2014

Tình là giấc mơ


Tình đã ra đi từ đâu sao chúng ta vẫn còn nhớ mong.
Tình đã ra đi thật rồi sao chúng ta vẫn còn tiếc nuối.
Mình đã yêu nhau khi nào sao tim em luôn nhớ về anh.
Mình đã xa nhau khi nào sao tim em khắc khoải đợi chờ.
Này người yêu ơi em xin anh một phút thôi đừng ra đi khi đã yêu đậm sâu.
Kể từ khi hai con tim cách xa là mãi mãi trong em niềm đau.
Này người yêu ơi em xin anh một phút thôi, chuyện tình yêu như trò chơi ú tim.
Khi bên nhau khi rời xa trái ngang giọt nước mắt em mong chờ anh.

Sống, là đôi khi phải học cách CHẤP NHẬN và TỪ BỎ…

Từ bỏ, không phải là yếu đuối… Từ bỏ, là để tự cho mình những cơ hội tốt hơn…

Trong cuộc sống này, đến một lúc nào đó ta sẽ bị người khác làm tổn thương: gia đình, bạn bè, người yêu…

Khi bị tổn thương,ta sẽ đánh mất niềm tin. Mọi thứ dường như sụp đổ. Ta quỵ ngã. Những đau đớn về mặt tinh thần sẽ tát mạnh vào ta như cơn sóng dữ ngày bão. Lựa chọn vững vàng như những tảng đá hay yếu ớt chìm nổi như cành củi khô là ở chúng ta?

Khi bị tổn thương, ta sẽ đề phòng mọi thứ để không bị tổn thương lần thứ hai. Những nghi ngờ, những lo âu, sự sợ hãi… Lựa chọn mạo hiểm mở lòng đón nhận yêu thương một lần nữa, hay sống suốt đời với sự cô đơn, là ở chúng ta?

Khi bị tổn thương, ta có thể làm những việc rất xấu, rất ích kỷ. Sự căm hận lên tới đỉnh điểm, và khao khát trả thù trỗi dậy, ta muốn mọi thứ cũng sẽ phải chịu đau đớn giống ta. Lựa chọn vị tha để trở thành một thiên thần, hay bị nhấm chìm trong lửa hận và trở thành ác quỷ, là ở chúng ta?

Khi bị tổn thương, ta sẽ cố gắng vượt qua, nhưng cũng phải chấp nhận một điều, rằng những vết sẹo sẽ còn mãi. Lựa chọn tiếp tục ngồi dưới đất lạc lõng và cô đơn, nhìn dòng đời chảy qua trước mắt, hay đứng lên và hòa mình trở thành một phần của nó, sống cùng với nỗi đau, để biết trân trọng hơn những giá trị của cuộc sống, là ở chúng ta?

Ai trong đời chả ít nhất một lần chịu tổn thương, một lần chịu đau đớn vì một điều gì đó, một ai đó. Có người không vượt qua được, có người vượt qua được. Lựa chọn gục ngã vì nó, hay mạnh mẽ chấp nhận nó như một phần tất yếu của cuộc sống, là ở chúng ta?

Đừng trách những người làm tổn thương bạn. Hãy vượt qua nó và coi đó như một bài học của cuộc sống.Người ta sẽ không bao giờ nhìn vào và đánh giá một người khi họ vấp ngã, mà sẽ nhìn nhận và khâm phục cách người ấy đứng lên sau khi đã ăn vạ đủ lâu và thấm thía đủ nhiều.

Đừng tìm cách làm đau người khác để thỏa mãn sự tức giận nhất thời khi bị tổn thương. Vì khi bạn chịu tổn thương không có nghĩa là bạn được quyền làm ai khác tổn thương nữa. Vết thương mà mình để lại cho người khác cũng chính là vết rách trong tâm hồn mình. Những vết thương đó sẽ dần trở thành những vết sẹo sần sùi xấu xí trong ký ức trưởng thành của mỗi con người.

Từ bỏ, chứng tỏ rằng bạn đã vượt qua được những gì đang khiến bạn phát điên. Và nếu bạn thật sự muốn “trả thù”, có lẽ sẽ không có cách nào tốt hơn việc bạn lờ nó đi và cuối cùng để nó bị chìm trong quên lãng.

Từ bỏ có nghĩa là bạn đang thực hiện khả năng tự kiểm soát và đưa ra những quyết định đúng đắn – hãy tự đưa ra sự lựa chọn của mình chứ đừng để hoàn cảnh chi phối bạn.

Sống, là đôi khi phải học cách CHẤP NHẬN và TỪ BỎ… Từ bỏ, không phải là yếu đuối. Từ bỏ, là để tự cho mình những cơ hội tốt hơn.

Trang Dương

Monday, July 21, 2014

Quotations

Anger, resentment and jealousy doesn't change the heart of others-- it only changes yours.
-Shannon Alder

You can pretend to be serious; but you can't pretend to be witty.
-Sacha Guitry

You can't be envious and happy at the same time.
-Frank Tyger

Blessed is he who has learned to admire but not envy, to follow but not imitate, to praise but not flatter, and to lead but not manipulate.
-William Arthur Ward

You can't hate the roots of a tree and not hate the tree.
-Malcolm X

It is wise to direct your anger towards problems - not people; to focus your energies on answers - not excuses.
-William Arthur Ward

Whatever is begun in anger ends in shame.
-Benjamin Franklin

If all men told the truth, the tears of the women would create another flood.
-N/A

It is hard to believe that a man is telling the truth when you know that you would lie if you were in his place.
-Henry Louis Mencken

Truth is beautiful, without doubt; but so are lies.
-Ralph Waldo Emerson

I don't think there is any truth. There are only points of view.
-Allen Ginsberg

-Seeing's believing, but feeling's the truth.
-Thomas Fuller

A man is never more truthful than when he acknowledges himself a liar.
-Mark Twain

Sometimes we are less unhappy in being deceived by those we love, than in being undeceived by them.
-Lord Byron

No one means all he says, and yet very few say all they mean.
-Henry Brooks Adams

Đặc sản Bạc Liêu


Friday, June 27, 2014

Bức thư của một NGƯỜI CHA

Bức thư của nhà kinh tế, chính khách nổi tiếng người Đài Loan Tôn Vận Tuyền (1913 - 2006) dành cho con trai:


Con trai yêu dấu!
Đời người phúc họa vô thường! Không một ai biết trước mình sẽ sống được bao lâu. Có một số việc tưởng nên sớm nói ra thì hay hơn.
Cha là cha của con, nếu cha không nói với con, có lẽ không ai nói rõ với con những điều này!
Những lời khuyên để con ghi nhớ này, là kết quả bao kinh nghiệm xương máu, thất bại đắng cay trong cuộc đời, mà bản thân cha đã trải nghiệm. Nó sẽ giúp con tiết kiệm nhiều những nhầm lẫn hoang phí trên bước đường trưởng thành của con sau này.
Dưới đây là những điều con nên ghi nhớ trong cuộc đời:
- Nếu có người đối xử không tốt với con, đừng bận tâm cho mất thời giờ. Trong cuộc đời này, không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoại trừ Cha và Mẹ của con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc con phải biết ơn và trân quý,  con cũng nên thận trọng suy xét, vì người đời làm việc gì thường có mục đích và nguyên nhân. Con chớ vội vàng xem đối phương là chân bằng hữu .
- Con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ TÍN, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình. Con có thể yêu cầu mình phải đối xử TỐT với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử TỐT với con. Con đối xử người ta thế nào, không có nghĩa là nguời ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy, nếu con không hiểu rõ được điểm này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình mai sau.
- Trên đời không phải không có người nào mà không thể thay thế được, không có vật gì mà nhất định mình phải sở hữu được. Con nên hiểu rõ ở điểm này. Nếu mai sau rủi người bạn đời không còn muốn cùng con chung sống, hoặc giả con vừa mất đi những gì trân quý nhất trong đời, thì con nên hiểu rằng: Đây cũng không phải là chuyện lớn lao gì cho lắm!
- Trên đời này chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt. Ái tình chỉ qua là một cảm xúc nhất thời. Cảm giác này tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà thay đổi. Nếu người yêu rời xa con, hãy nhẫn nại chờ đợi , để thời gian từ từ gột rửa, để tâm tư mình dần dần lắng đọng thì nỗi đau thương cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi . Không nên cứ ôm ấp hoài niệm mãi cái ảo ảnh yêu thương, cũng không nên quá bi lụy vì tình.
- Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay con đã lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi! Cho nên càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì con sẽ được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng con cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.
- Cha không yêu cầu con phải phụng dưỡng cha trong nửa quãng đời còn lại. Ngược lại, Cha cũng không thể bảo bọc nửa quãng đời sau này của con, khi mà con đã trưởng thành và tự lập. Đây là lúc Cha đã làm tròn trách nhiệm của mình. Sau này con có đi xe buýt hay đi xe hơi riêng; ăn súp vi cá hay ăn mì gói, tự con lo liệu lấy.
- Gia đình thân nhân chỉ là duyên phận một đời. Bất luận trong kiếp này chúng ta sống chung với nhau được bao lâu và như thế nào, nên trân quý khoảng thời gian sum họp, gia đình đoàn tụ. Kiếp sau, dù ta có thuơng hay không, cũng không chắc sẽ còn gặp lại nhau.
- Tuy có nhiều người thành công trên đường đời mà học hành chẳng đến đâu. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không cần học hành mà vẫn thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng không thể thiếu sự hiểu biết. Nên nhớ kỹ điều này!
- Hơn mười mấy, hai mươi mấy năm nay, Cha tuần nào cũng mua vé số, nhưng đến nay, ngay đến giải 3 vẫn chưa từng trúng. Điều này chứng tỏ rằng: Muốn phát đạt phải siêng năng làm ăn, nỗ lực phấn đấu chứ không phải chờ đợi điều may mắn đến với con. Trên thế gian này không có buổi ăn trưa nào miễn phí cả. Nếu may mắn có đến với con, đấy là điều tốt, còn nếu không thì cũng chẳng có vấn đề gì, bởi tất cả phải dựa vào chính bản thân con.
- Con hãy BIẾT ƯỚC MƠ, nhưng để trở thành hiện thực thì ước mơ đừng xa rời thực tế, đừng hão huyền và ảo tưởng. Con phải LUÔN CÓ NIỀM TIN. Không chỉ là niềm tin vào chính bản thân mình mà con cũng cần có niềm tin vào mọi người, niềm tin vào cuộc sống. Nếu không có niềm tin, con sẽ chẳng thể làm được việc gì. Công việc, cuộc sống đôi lúc sẽ có những khó khăn, trở ngại đòi hỏi con phải LUÔN NỖ LỰC. Để có được những thành công thì không thể thiếu sự cố gắng và say mê, con ạ. Hãy nhớ rằng THÀNH CÔNG KHÔNG PHẢI LÀ MỘT ĐÍCH ĐẾN MÀ LÀ MỘT QUÁ TRÌNH. Vì thế, con hãy tiếp tục ước mơ, tiếp tục tin tưởng và không ngừng nỗ lực, con nhé.
 

Thursday, June 26, 2014

Sự tích miếu thờ Bà Phi Yến, Côn Đảo

(Về nơi tôi đã đến và sẽ còn quay lại!)

Ở Côn Đảo, dường như sự hiện diện linh thiêng luôn hiện diện, thấm đẫm màu xanh cây cỏ và nồng nàn vị biển. Từ trung tâm, con đường chừng 2km dẫn vào Miếu Bà và Miếu Cậu chạy giữa những chiếc hồ lớn. Hai bên đường là muống biển miên man bò.

Bà Phi Yến (tên thật Nguyễn thị Răm) là vợ thứ của Nguyễn Ánh. Năm 1783, trong khi rút chạy khỏi quân Tây Sơn, Nguyễn Ánh đem vợ con và 100 gia đình chạy ra đảo Côn Sơn cùng dân sở tại lập ra 3 làng là An Hải, An Hội và Cửa Ống. Vì muốn đánh bại nghĩa quân Tây Sơn, Nguyễn Ánh tính chuyện cầu viện quân Pháp và định gửi hoàng tử Cải (tức Hoàng tử Hội An)  sang làm con tin. Bà Phi Yến đã phản đối quyết định này, bà gọi việc này là “cõng rắn cắn gà nhà” nên đã bị chúa Nguyễn  khép vào tội thông đồng với quân Tây Sơn và xử tội chết. Sau nhờ quan đô đốc quân Ngọc Lân can gián và lúc đó hoàng tử Cải còn quá nhỏ nên Nguyễn Ánh hạ lệnh tống giam bà vào trong một hang đá trên đảo Hòn Bà. Khi quân Tây Sơn tiến đánh đến đảo Hòn Bà, Nguyễn Ánh bỏ chạy quên luôn số phận bà Phi. Con của bà là hoàng tử Cải lúc đó mới 4 tuổi cứ khóc đòi mẹ. Nguyễn Ánh sai ném luôn xuống biển, xác hoàng tử Cải trôi về Cỏ Ống. Theo lời truyền kể thì bà Phi Yến ở trong hang được một con vượn và một con hổ cứu sống, bà trở về sống với dân làng Cỏ Ống và trông nom mộ hoàng tử Cải. Dân làng cám cảnh, họ hát ví:
"Gió đưa cây Cải về trời
Rau Răm ở lại chịu đời đắng cay"

Vào đêm định mệnh rằm tháng Bảy năm Ất Hợi (1785), ban hương chức làng An Hải cử đại diện qua làng Cỏ Ống rước bà về dự lễ xá tội vong nhân. Buổi lễ kéo dài đến khuya, sau đó bà nghỉ đêm trong tại làng An Hải để ngày hôm sau về Cỏ Ống. Năm ấy bà mới 24 tuổi, dung nhan rất lộng lẫy. Trong làng có tên đồ tể tên là Biện Thi đem lòng tà dục, đã mò vào cấm phòng nắm lấy tay bà. Nghe tiếng bà tri hô, dân làng kéo đến đóng gông tên Biện Thi chờ ngày xử tội. Tủi phận mình, bà đã chặt đứt cánh tay bị xâm phạm rồi quyên sinh để giữ trọn danh tiết.

Tên Biện Thi được giải về làng Cỏ Ống xử tội chết. Dân làng An Hải lập đền thờ tạ tội với bà, hằng
năm cúng tiến có đủ mặt giới chức và dân làng Cỏ Ống. Năm 1861 thực dân Pháp chiếm Côn Đảo lập nhà tù, thường dân bị di về đất liền. Ngôi đền cổ bị bỏ quên trở nên hoang tàn và xiêu vẹo. Năm 1958, những công chức sống trên đảo đã xin phép nhà cầm quyền, quyên góp tiền bạc, huy động sức tù xây lại ngôi đền trên vị trí toà miếu cổ. Bài vị thờ bà được đặt tại ngôi chính điện với đôi câu đối: “ Mẫu nghi xưng hậu ấm Côn bang. Thánh đắc phối thiên An Hải quốc”. Hai bên tả, hữu là nơi thờ hoàng tử Cải và quan đô đốc quân Ngọc Lân. Hàng cột trước cửa chùa được khắc nổi hai câu đối: “ Trung nghĩa gián quân thiên cổ chiếu. Tiết hạnh quyên sinh vạn đại truyền”.

Miếu thờ bà Phi Yến còn được gọi là miếu An Sơn tại làng An Hải, đảo Côn Sơn, huyện Côn Đảo, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu.

Nói xấu người khác: Hậu quả và cách chuyển hóa



“Tôi nguyn không nói li lm ca người khác. Trong truyn thng Pht giáo, đây là mt trong nhng li nguyn ca B tát. Đi vi nhng v tu sĩ th C túc gii, mt nguyên tc tương t được đ cp đến trong li phát nguyn là không nói li ph báng. Điu này cũng được nhc đến trong li khuyên ca Đc Pht đi vi tt c mi người đ tránh 10 bt thin nghip, đó là bt thin nghip th năm: nói nhng li gây bt hòa, chia r...
 
Nhiu người có thói quen ưa nói li lm ca người khác. Và đôi khi chính h không nhn thy thói quen y và ch nhn din được nó sau khi đã nói xong. Vy thì đng cơ đng sau vic nói li lm ca người khác, đng sau xu hướng mun h thp người khác là gì? Mt trong s nhng minh sư ca tôi, ngài Ngawang Dhargye, đã tng nói: “Quý v ngi li vi nhau và nói v li lm ca mt người khác, v nhng vic làm sai trái ca người đó. Thế ri quý v tiếp tc tho lun v nhng sai phm và nhng phm cht tiêu cc ca người khác, bi vì quý v t tha nhn vi nhau rng quý v là nhng người tt nht trên thế gii”.

Khi tôi nhìn sâu vào bên trong, tôi nhn thy rng ngài Ngawang Dhargye đã nói đúng. B nung nu bi cm giác bt an, tôi đã nghĩ sai rng nếu người khác sai, xu, đy khuyết đim, theo phép so sánh, thì tôi phi là người đúng, tt và có năng lc. Chiến thut h nhc người khác đ to dng lòng t trng ca mình theo cách này rt khó có kết qu.

Lúc chúng ta tc gin người khác cũng là lúc chúng ta thường nói xu h. Trong trường hp này chúng ta có th nói li ca người khác vì mt vài nguyên do khác nhau. Đôi khi chúng ta nói xu người khác đ kéo mi người đng v phía mình. Chúng ta nghĩ rng, nếu ta k cho mi người nghe v s tranh lun gia ta vi anh A ri thuyết phc mi người rng anh A sai và mình đúng. Như thế thì mi người s đng v phía chúng ta. Chính vì ý nghĩ rng: “Nếu mi người nghĩ mình đúng thì chc hn là mình đúng”. Vic t nghĩ rng mình đúng như thế y là mt vic làm kém ci trong khi chúng ta không chu dành thi gian đ đánh giá mt cách trung thc đi vi nhng vic làm và đng cơ ca mình.

Có khi chúng ta nói xu người khác vì ganh ghét h. Chúng ta mun được mi người tôn trng và đánh giá cao như người kia vy. T trong sâu thm, chúng ta nghĩ rng: “Nếu mi người thy nhng phm cht xu ca người mà mình nghĩ là tt hơn mình thì thay vì tôn trng và giúp đ người đó, h s khen ngi và h tr mình”. Chiêu bài mà chúng ta dùng đ giành ly s tôn trng và đánh giá cao ca người khác theo cách này rt khó mang li hiu qu.

Nói xu người khác đem đến nhng hu qu gì? Trước hết, chúng ta s được biết đến như là mt người thường gây ra s bt hòa. Người ta s không mun tâm s vi chúng ta vì h s chúng ta s nói vi người khác, thêm tht nhng li đánh giá ca ta khiến cho h b xem là không tt. Theo kinh nghim cá nhân, tôi nhn thy rng người nào hay nói xu người khác vi tôi thì chc hn h s đi nói xu tôi vi người khác. Hay nói cách khác, tôi không tin tưởng nhng ai thường hay phê bình người khác.

Th hai, chúng ta phi đi mt vi người b chúng ta nói xu khi h phát hin ra nhng gì chúng ta đã nói, và phin phc hơn là lúc h nghe được nhng gì chúng ta đã nói xu v h thì nhng điu đó đã b phóng đi lên nhiu ln. Người đó có th nói vi người khác v li ca mình đ tr đũa.
Th ba, mt s người có th s b kích đng khi nghe nói v li ca người khác. Chng hn, nếu mt người trong văn phòng hoc trong nhà máy nói xu sau lưng người khác, mi người ti nơi làm vic có th s tc gin và công kích người đã b nói xu. Điu này có th s làm dy lên vic nói xu sau lưng người khác s làm và gây ra tình trng bè phái. Điu này gây tn hi đến mt môi trường làm vic hòa hp.

Th tư, chính bn thân ta cũng không có hnh phúc khi mình luôn phanh phui li ca người khác. Khi chúng ta tp trung vào nhng đim tiêu cc, hoc là nhng sai lm, chính tâm ca chúng ta cũng không an vui. Nhng ý nghĩ rng người này xu, người kia không tt,... thường không có li cho tinh thn ca chúng ta.

Th năm, khi ta nói xu người khác tc là chúng ta đã gây ra tác nhân đ cho người khác nói xu mình. Điu này có th xut hin ngay trong đi này nếu người mà ta phê bình mun h nhc mình, hoc có th xut hin trong tương lai khi mình b người khác buc ti mt cách vô li hoc là b vu oan. Khi chúng ta là người nghe nhng li nói thô tc, chúng ta cn nh rng đy là kết qu t hành đng ca chính chúng ta, chúng ta đã to ra nhân, nay đã đến lúc phi nhn qu. Chúng ta đã gây ra s tiêu cc trong vũ tr và trong tâm thc ca mình, bây gi nó tr li vi chúng ta. Không có lý do gì đ gin hay buc ti người khác khi chúng ta là người đã to ra nguyên nhân chính yếu đi vi rc ri ca mình.

Tuy nhiên, có mt s trường hp có v như là nói li ca người khác nhưng li là cn thiết, nên nói. Mc dù nhng trường hp này rt ging vi vic phê bình người khác, nhưng thc ra thì chúng không ging nhau. Đim khác nhau đây là gì? Đy chính là đng cơ ca ta. Nói li ca người khác thường là có ác tâm bên trong và thường b thúc đy bi đng cơ ích k. Bn ngã ca ta mun có được điu gì đó t vic nói xu người khác, mun được tt bng cách h nhc người khác. Ngược li, s bàn tho chính đáng v nhng li lm ca người khác thường xut phát t s quan tâm giúp đ và tâm thương yêu, chúng ta mun làm rõ s tình, ngăn chn nguy hi, hoc là mun giúp đ. Chng hn như khi chúng ta phi viết thư gii thiu cho ai đó mà người y không được tt lm, chúng ta phi trung thc, phi đ cp đến nhng ưu đim cũng như nhược đim ca anh ta đ cho người ch tương lai hoc là ch nhà ca h có th quyết đnh xem người đó có th làm nhng gì mà h mong mun hay không. Tương t như vy, chúng ta có th phi báo trước v nhng thói quen ca ai đó đ cnh báo nhng rc ri có nguy cơ xy ra. Trong c hai trường hp này, đng cơ ca ta là không phi đ phê bình người khác, cũng không phi đ thêm tht nhng điu mà người đó không có. Chúng ta ch mun đưa ra mt li din t không có thành kiến v nhng gì chúng ta thy mà thôi.

Đôi khi ta nghi ng rng vic nhìn nhn ca chúng ta v nhng tiêu cc ca mt ai đó có th b hn chế, b đnh kiến, cho nên ta nói vi mt người bn mà người bn đó không h biết gì v người kia, nhưng người bn đó có th giúp ta nhìn thy nhng khía cnh khác. Điu này đem đến cho ta nhng ý tưởng, quan đim có tính xây dng, tích cc hơn và giúp cho ta biết cách đ ng x vi người kia. Người bn ca ta cũng có th ch cho ta thy nhng đim nút ca mình - nhng s phn kháng và các vn đ tế nh - nhng điu mà ta đang phóng đi v đim yếu kém ca người khác, nh vy mà ta có th điu chnh cho phù hp.

Có khi chúng ta không rõ v nhng vic người khác làm nên nh mt người bn - là bn ca mình và người đó - tư vn đ biết thêm v hoàn cnh người đó, và t đó đánh giá, ng x vi h mt cách hp lý. Hoc là chúng ta phi tiếp xúc vi mt người mà mình nghi là h có vn đ, nên mình nh đến các chuyên gia tư vn đ biết cách ng x vi người đó. Trong c hai trường hp này, chúng ta phi nói cho người bn hoc là chuyên gia nghe v nhng vn đ, nhng vic không tt ca người khác, nhưng đng cơ ca mình là mun giúp h và mun gii quyết s khó khăn.

Trong mt trường hp khác, mt người quen ca mình có th không biết là h đang có hành vi gây tn hi người khác hoc là hành x theo li h nhc người khác. Đ bo v người y khi phi tai ha do s thiếu sáng sut ca chính h gây ra, chúng ta có th nói cho h biết rõ điu mà h làm. đây chúng ta nói không phi vi ging phê bình hay là thái đ xét nét mà nói vi lòng thương yêu, nhm ch ra li lm hoc sai phm ca người đó đ ri anh ta có th khc phc.

Chúng ta thường có thói quen nói li ca người khác. Đ t b thói quen này, chúng ta phi bt đu t vic điu chnh thói quen đánh giá người khác. Thay vì đánh giá, phê bình người khác, chúng ta hãy lưu tâm đến nhng phm cht tt và s t tế ca h. Chúng ta cn phi rèn luyn tâm mình, ch nhìn nhng đim tt, nhng điu tích cc ca người khác. Rèn luyn như thế thì s to nên s khác bit gia nim hnh phúc, ci m và thương yêu ca ta vi s bun kh, khó gn và kht khe.

Chúng ta cn phi c gng đ trau di thói quen chú ý vào nhng điu tt đp, đáng yêu, đáng quý người khác. Nếu chúng ta đ ý nhng th đó thì chúng ta s không lưu tâm đến nhng li lm ca h. Thái đ vui v và li nói bao dung xut phát t vic này s ci thin nhng người xung quanh và s nuôi ln hnh phúc, s mãn nguyn và tình thương yêu trong ta. Vì thế, cht lượng cuc sng ca ta tùy thuc vào vic chúng ta tìm thy li lm vi kinh nghim ca mình hay là thy nhng gì tt đp bên trong nó.

Khi chúng ta nhìn thy li lm ca người khác là chúng ta b l cơ hi đ thương yêu. Điu đó cũng có nghĩa là chúng ta không có kh năng đ nuôi dưỡng bn thân mt cách hp lý vi nhng s hiu biết chân tình khi chúng ta đem vào tâm mình nhng đc t. Khi chúng ta có thói quen săm soi li ca người khác thì chúng ta cũng có xu hướng ch nhìn thy nhng khuyết đim, nhng li lm ca bn thân. Điu này có th đưa chúng ta đến vic làm gim giá tr toàn b cuc sng ca mình. Tht bi thm nếu chúng ta b qua nhng điu quý giá và cơ hi trong cuc sng ca mình, không nhìn thy kh năng thành Pht trong bn thân mình. Vì thế, chúng ta phi chp nhn chính mình như nhng gì mình đang có trong hin ti, đng thi chúng ta c gng đ tr nên nhng con người tt hơn trong tương lai. Nói vy không có nghĩa là chúng ta làm ngơ trước nhng li lm ca mình, mà là chúng ta không quá mit th v chúng. Chúng ta mng vì mình được làm người, t tin v kh năng ca mình và t tin v nhng giá tr chân thc mà chúng ta đã gy dng t trước đến nay.

Mi người đu mun được thương yêu - mun được mi người chú ý và tha nhn nhng khía cnh tích cc ca bn thân, mun được quan tâm và tôn trng. Hu hết chúng ta đu không mun b đánh giá, b phê bình và t chi. Vic trau di thói quen nhìn thy nhng điu tt đp ca bn thân và ca người khác mà có th đem li cho mình và người nim hnh phúc khiến cho chúng ta cm nhn và m rng tình thương yêu. T b thói quen nhìn thy li lm s gim thiu s đau kh cho mình và người. Vn đ này nên được xem là trng tâm trong l trình tâm linh ca chúng ta. Chính vì lý do này mà Đc Dalai Lama đã nói: “Tôn giáo ca tôi là lòng tt”. Chúng ta có th vn thy nhng điu chưa hoàn thin ca mình và ca người khác, nhưng tâm chúng ta hin du hơn, biết chp nhn và rng lượng hơn. 

Đi lp vi vic nói xu người khác là nói vi s hiu biết và thương yêu. Nhng ai đang đi trên l trình tâm linh và nhng ai mun sng hòa hp vi người khác thì vic phát ngôn vi s hiu biết và thương yêu là điu rt quan trng. Khi chúng ta nhìn vào nhng phm cht tt ca người khác, chúng ta cm thy hnh phúc. Vic tha nhn nhng phm cht tt ca người khác s khiến cho lòng mình cm thy hnh phúc, và to được bu không khí hài hòa, đem đến cho người khác thông tin phn hi hu ích.

Khen ngi người khác là mt vic mà chúng ta cn phi thc tp trong quá trình tu tp ca mình. Nếu chúng ta thường nghĩ đến nhng tài năng, nhng phm cht tt ca người khác thì chúng ta cm thy hnh phúc hơn và người khác cũng vy. Chúng ta s to được mi quan h tt đp vi người khác, và gia đình ca chúng ta, môi trường làm vic cũng như hoàn cnh sng ca chúng ta s hòa hp hơn. Gieo nhng ht ging t nhng hành vi tích cc y trong tâm thc ca mình, chúng ta s to nhân duyên cho nhng mi quan h hòa ái và cho s thành tu nhng mc đích tâm linh cũng như nhng mc đích trong cuc sng đi thường.

Nguồn: Giác Ngộ