Friday, June 27, 2014

Bức thư của một NGƯỜI CHA

Bức thư của nhà kinh tế, chính khách nổi tiếng người Đài Loan Tôn Vận Tuyền (1913 - 2006) dành cho con trai:


Con trai yêu dấu!
Đời người phúc họa vô thường! Không một ai biết trước mình sẽ sống được bao lâu. Có một số việc tưởng nên sớm nói ra thì hay hơn.
Cha là cha của con, nếu cha không nói với con, có lẽ không ai nói rõ với con những điều này!
Những lời khuyên để con ghi nhớ này, là kết quả bao kinh nghiệm xương máu, thất bại đắng cay trong cuộc đời, mà bản thân cha đã trải nghiệm. Nó sẽ giúp con tiết kiệm nhiều những nhầm lẫn hoang phí trên bước đường trưởng thành của con sau này.
Dưới đây là những điều con nên ghi nhớ trong cuộc đời:
- Nếu có người đối xử không tốt với con, đừng bận tâm cho mất thời giờ. Trong cuộc đời này, không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoại trừ Cha và Mẹ của con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc con phải biết ơn và trân quý,  con cũng nên thận trọng suy xét, vì người đời làm việc gì thường có mục đích và nguyên nhân. Con chớ vội vàng xem đối phương là chân bằng hữu .
- Con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ TÍN, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình. Con có thể yêu cầu mình phải đối xử TỐT với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử TỐT với con. Con đối xử người ta thế nào, không có nghĩa là nguời ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy, nếu con không hiểu rõ được điểm này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình mai sau.
- Trên đời không phải không có người nào mà không thể thay thế được, không có vật gì mà nhất định mình phải sở hữu được. Con nên hiểu rõ ở điểm này. Nếu mai sau rủi người bạn đời không còn muốn cùng con chung sống, hoặc giả con vừa mất đi những gì trân quý nhất trong đời, thì con nên hiểu rằng: Đây cũng không phải là chuyện lớn lao gì cho lắm!
- Trên đời này chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt. Ái tình chỉ qua là một cảm xúc nhất thời. Cảm giác này tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà thay đổi. Nếu người yêu rời xa con, hãy nhẫn nại chờ đợi , để thời gian từ từ gột rửa, để tâm tư mình dần dần lắng đọng thì nỗi đau thương cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi . Không nên cứ ôm ấp hoài niệm mãi cái ảo ảnh yêu thương, cũng không nên quá bi lụy vì tình.
- Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay con đã lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi! Cho nên càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì con sẽ được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng con cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.
- Cha không yêu cầu con phải phụng dưỡng cha trong nửa quãng đời còn lại. Ngược lại, Cha cũng không thể bảo bọc nửa quãng đời sau này của con, khi mà con đã trưởng thành và tự lập. Đây là lúc Cha đã làm tròn trách nhiệm của mình. Sau này con có đi xe buýt hay đi xe hơi riêng; ăn súp vi cá hay ăn mì gói, tự con lo liệu lấy.
- Gia đình thân nhân chỉ là duyên phận một đời. Bất luận trong kiếp này chúng ta sống chung với nhau được bao lâu và như thế nào, nên trân quý khoảng thời gian sum họp, gia đình đoàn tụ. Kiếp sau, dù ta có thuơng hay không, cũng không chắc sẽ còn gặp lại nhau.
- Tuy có nhiều người thành công trên đường đời mà học hành chẳng đến đâu. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không cần học hành mà vẫn thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng không thể thiếu sự hiểu biết. Nên nhớ kỹ điều này!
- Hơn mười mấy, hai mươi mấy năm nay, Cha tuần nào cũng mua vé số, nhưng đến nay, ngay đến giải 3 vẫn chưa từng trúng. Điều này chứng tỏ rằng: Muốn phát đạt phải siêng năng làm ăn, nỗ lực phấn đấu chứ không phải chờ đợi điều may mắn đến với con. Trên thế gian này không có buổi ăn trưa nào miễn phí cả. Nếu may mắn có đến với con, đấy là điều tốt, còn nếu không thì cũng chẳng có vấn đề gì, bởi tất cả phải dựa vào chính bản thân con.
- Con hãy BIẾT ƯỚC MƠ, nhưng để trở thành hiện thực thì ước mơ đừng xa rời thực tế, đừng hão huyền và ảo tưởng. Con phải LUÔN CÓ NIỀM TIN. Không chỉ là niềm tin vào chính bản thân mình mà con cũng cần có niềm tin vào mọi người, niềm tin vào cuộc sống. Nếu không có niềm tin, con sẽ chẳng thể làm được việc gì. Công việc, cuộc sống đôi lúc sẽ có những khó khăn, trở ngại đòi hỏi con phải LUÔN NỖ LỰC. Để có được những thành công thì không thể thiếu sự cố gắng và say mê, con ạ. Hãy nhớ rằng THÀNH CÔNG KHÔNG PHẢI LÀ MỘT ĐÍCH ĐẾN MÀ LÀ MỘT QUÁ TRÌNH. Vì thế, con hãy tiếp tục ước mơ, tiếp tục tin tưởng và không ngừng nỗ lực, con nhé.
 

Thursday, June 26, 2014

Sự tích miếu thờ Bà Phi Yến, Côn Đảo

(Về nơi tôi đã đến và sẽ còn quay lại!)

Ở Côn Đảo, dường như sự hiện diện linh thiêng luôn hiện diện, thấm đẫm màu xanh cây cỏ và nồng nàn vị biển. Từ trung tâm, con đường chừng 2km dẫn vào Miếu Bà và Miếu Cậu chạy giữa những chiếc hồ lớn. Hai bên đường là muống biển miên man bò.

Bà Phi Yến (tên thật Nguyễn thị Răm) là vợ thứ của Nguyễn Ánh. Năm 1783, trong khi rút chạy khỏi quân Tây Sơn, Nguyễn Ánh đem vợ con và 100 gia đình chạy ra đảo Côn Sơn cùng dân sở tại lập ra 3 làng là An Hải, An Hội và Cửa Ống. Vì muốn đánh bại nghĩa quân Tây Sơn, Nguyễn Ánh tính chuyện cầu viện quân Pháp và định gửi hoàng tử Cải (tức Hoàng tử Hội An)  sang làm con tin. Bà Phi Yến đã phản đối quyết định này, bà gọi việc này là “cõng rắn cắn gà nhà” nên đã bị chúa Nguyễn  khép vào tội thông đồng với quân Tây Sơn và xử tội chết. Sau nhờ quan đô đốc quân Ngọc Lân can gián và lúc đó hoàng tử Cải còn quá nhỏ nên Nguyễn Ánh hạ lệnh tống giam bà vào trong một hang đá trên đảo Hòn Bà. Khi quân Tây Sơn tiến đánh đến đảo Hòn Bà, Nguyễn Ánh bỏ chạy quên luôn số phận bà Phi. Con của bà là hoàng tử Cải lúc đó mới 4 tuổi cứ khóc đòi mẹ. Nguyễn Ánh sai ném luôn xuống biển, xác hoàng tử Cải trôi về Cỏ Ống. Theo lời truyền kể thì bà Phi Yến ở trong hang được một con vượn và một con hổ cứu sống, bà trở về sống với dân làng Cỏ Ống và trông nom mộ hoàng tử Cải. Dân làng cám cảnh, họ hát ví:
"Gió đưa cây Cải về trời
Rau Răm ở lại chịu đời đắng cay"

Vào đêm định mệnh rằm tháng Bảy năm Ất Hợi (1785), ban hương chức làng An Hải cử đại diện qua làng Cỏ Ống rước bà về dự lễ xá tội vong nhân. Buổi lễ kéo dài đến khuya, sau đó bà nghỉ đêm trong tại làng An Hải để ngày hôm sau về Cỏ Ống. Năm ấy bà mới 24 tuổi, dung nhan rất lộng lẫy. Trong làng có tên đồ tể tên là Biện Thi đem lòng tà dục, đã mò vào cấm phòng nắm lấy tay bà. Nghe tiếng bà tri hô, dân làng kéo đến đóng gông tên Biện Thi chờ ngày xử tội. Tủi phận mình, bà đã chặt đứt cánh tay bị xâm phạm rồi quyên sinh để giữ trọn danh tiết.

Tên Biện Thi được giải về làng Cỏ Ống xử tội chết. Dân làng An Hải lập đền thờ tạ tội với bà, hằng
năm cúng tiến có đủ mặt giới chức và dân làng Cỏ Ống. Năm 1861 thực dân Pháp chiếm Côn Đảo lập nhà tù, thường dân bị di về đất liền. Ngôi đền cổ bị bỏ quên trở nên hoang tàn và xiêu vẹo. Năm 1958, những công chức sống trên đảo đã xin phép nhà cầm quyền, quyên góp tiền bạc, huy động sức tù xây lại ngôi đền trên vị trí toà miếu cổ. Bài vị thờ bà được đặt tại ngôi chính điện với đôi câu đối: “ Mẫu nghi xưng hậu ấm Côn bang. Thánh đắc phối thiên An Hải quốc”. Hai bên tả, hữu là nơi thờ hoàng tử Cải và quan đô đốc quân Ngọc Lân. Hàng cột trước cửa chùa được khắc nổi hai câu đối: “ Trung nghĩa gián quân thiên cổ chiếu. Tiết hạnh quyên sinh vạn đại truyền”.

Miếu thờ bà Phi Yến còn được gọi là miếu An Sơn tại làng An Hải, đảo Côn Sơn, huyện Côn Đảo, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu.

Nói xấu người khác: Hậu quả và cách chuyển hóa



“Tôi nguyn không nói li lm ca người khác. Trong truyn thng Pht giáo, đây là mt trong nhng li nguyn ca B tát. Đi vi nhng v tu sĩ th C túc gii, mt nguyên tc tương t được đ cp đến trong li phát nguyn là không nói li ph báng. Điu này cũng được nhc đến trong li khuyên ca Đc Pht đi vi tt c mi người đ tránh 10 bt thin nghip, đó là bt thin nghip th năm: nói nhng li gây bt hòa, chia r...
 
Nhiu người có thói quen ưa nói li lm ca người khác. Và đôi khi chính h không nhn thy thói quen y và ch nhn din được nó sau khi đã nói xong. Vy thì đng cơ đng sau vic nói li lm ca người khác, đng sau xu hướng mun h thp người khác là gì? Mt trong s nhng minh sư ca tôi, ngài Ngawang Dhargye, đã tng nói: “Quý v ngi li vi nhau và nói v li lm ca mt người khác, v nhng vic làm sai trái ca người đó. Thế ri quý v tiếp tc tho lun v nhng sai phm và nhng phm cht tiêu cc ca người khác, bi vì quý v t tha nhn vi nhau rng quý v là nhng người tt nht trên thế gii”.

Khi tôi nhìn sâu vào bên trong, tôi nhn thy rng ngài Ngawang Dhargye đã nói đúng. B nung nu bi cm giác bt an, tôi đã nghĩ sai rng nếu người khác sai, xu, đy khuyết đim, theo phép so sánh, thì tôi phi là người đúng, tt và có năng lc. Chiến thut h nhc người khác đ to dng lòng t trng ca mình theo cách này rt khó có kết qu.

Lúc chúng ta tc gin người khác cũng là lúc chúng ta thường nói xu h. Trong trường hp này chúng ta có th nói li ca người khác vì mt vài nguyên do khác nhau. Đôi khi chúng ta nói xu người khác đ kéo mi người đng v phía mình. Chúng ta nghĩ rng, nếu ta k cho mi người nghe v s tranh lun gia ta vi anh A ri thuyết phc mi người rng anh A sai và mình đúng. Như thế thì mi người s đng v phía chúng ta. Chính vì ý nghĩ rng: “Nếu mi người nghĩ mình đúng thì chc hn là mình đúng”. Vic t nghĩ rng mình đúng như thế y là mt vic làm kém ci trong khi chúng ta không chu dành thi gian đ đánh giá mt cách trung thc đi vi nhng vic làm và đng cơ ca mình.

Có khi chúng ta nói xu người khác vì ganh ghét h. Chúng ta mun được mi người tôn trng và đánh giá cao như người kia vy. T trong sâu thm, chúng ta nghĩ rng: “Nếu mi người thy nhng phm cht xu ca người mà mình nghĩ là tt hơn mình thì thay vì tôn trng và giúp đ người đó, h s khen ngi và h tr mình”. Chiêu bài mà chúng ta dùng đ giành ly s tôn trng và đánh giá cao ca người khác theo cách này rt khó mang li hiu qu.

Nói xu người khác đem đến nhng hu qu gì? Trước hết, chúng ta s được biết đến như là mt người thường gây ra s bt hòa. Người ta s không mun tâm s vi chúng ta vì h s chúng ta s nói vi người khác, thêm tht nhng li đánh giá ca ta khiến cho h b xem là không tt. Theo kinh nghim cá nhân, tôi nhn thy rng người nào hay nói xu người khác vi tôi thì chc hn h s đi nói xu tôi vi người khác. Hay nói cách khác, tôi không tin tưởng nhng ai thường hay phê bình người khác.

Th hai, chúng ta phi đi mt vi người b chúng ta nói xu khi h phát hin ra nhng gì chúng ta đã nói, và phin phc hơn là lúc h nghe được nhng gì chúng ta đã nói xu v h thì nhng điu đó đã b phóng đi lên nhiu ln. Người đó có th nói vi người khác v li ca mình đ tr đũa.
Th ba, mt s người có th s b kích đng khi nghe nói v li ca người khác. Chng hn, nếu mt người trong văn phòng hoc trong nhà máy nói xu sau lưng người khác, mi người ti nơi làm vic có th s tc gin và công kích người đã b nói xu. Điu này có th s làm dy lên vic nói xu sau lưng người khác s làm và gây ra tình trng bè phái. Điu này gây tn hi đến mt môi trường làm vic hòa hp.

Th tư, chính bn thân ta cũng không có hnh phúc khi mình luôn phanh phui li ca người khác. Khi chúng ta tp trung vào nhng đim tiêu cc, hoc là nhng sai lm, chính tâm ca chúng ta cũng không an vui. Nhng ý nghĩ rng người này xu, người kia không tt,... thường không có li cho tinh thn ca chúng ta.

Th năm, khi ta nói xu người khác tc là chúng ta đã gây ra tác nhân đ cho người khác nói xu mình. Điu này có th xut hin ngay trong đi này nếu người mà ta phê bình mun h nhc mình, hoc có th xut hin trong tương lai khi mình b người khác buc ti mt cách vô li hoc là b vu oan. Khi chúng ta là người nghe nhng li nói thô tc, chúng ta cn nh rng đy là kết qu t hành đng ca chính chúng ta, chúng ta đã to ra nhân, nay đã đến lúc phi nhn qu. Chúng ta đã gây ra s tiêu cc trong vũ tr và trong tâm thc ca mình, bây gi nó tr li vi chúng ta. Không có lý do gì đ gin hay buc ti người khác khi chúng ta là người đã to ra nguyên nhân chính yếu đi vi rc ri ca mình.

Tuy nhiên, có mt s trường hp có v như là nói li ca người khác nhưng li là cn thiết, nên nói. Mc dù nhng trường hp này rt ging vi vic phê bình người khác, nhưng thc ra thì chúng không ging nhau. Đim khác nhau đây là gì? Đy chính là đng cơ ca ta. Nói li ca người khác thường là có ác tâm bên trong và thường b thúc đy bi đng cơ ích k. Bn ngã ca ta mun có được điu gì đó t vic nói xu người khác, mun được tt bng cách h nhc người khác. Ngược li, s bàn tho chính đáng v nhng li lm ca người khác thường xut phát t s quan tâm giúp đ và tâm thương yêu, chúng ta mun làm rõ s tình, ngăn chn nguy hi, hoc là mun giúp đ. Chng hn như khi chúng ta phi viết thư gii thiu cho ai đó mà người y không được tt lm, chúng ta phi trung thc, phi đ cp đến nhng ưu đim cũng như nhược đim ca anh ta đ cho người ch tương lai hoc là ch nhà ca h có th quyết đnh xem người đó có th làm nhng gì mà h mong mun hay không. Tương t như vy, chúng ta có th phi báo trước v nhng thói quen ca ai đó đ cnh báo nhng rc ri có nguy cơ xy ra. Trong c hai trường hp này, đng cơ ca ta là không phi đ phê bình người khác, cũng không phi đ thêm tht nhng điu mà người đó không có. Chúng ta ch mun đưa ra mt li din t không có thành kiến v nhng gì chúng ta thy mà thôi.

Đôi khi ta nghi ng rng vic nhìn nhn ca chúng ta v nhng tiêu cc ca mt ai đó có th b hn chế, b đnh kiến, cho nên ta nói vi mt người bn mà người bn đó không h biết gì v người kia, nhưng người bn đó có th giúp ta nhìn thy nhng khía cnh khác. Điu này đem đến cho ta nhng ý tưởng, quan đim có tính xây dng, tích cc hơn và giúp cho ta biết cách đ ng x vi người kia. Người bn ca ta cũng có th ch cho ta thy nhng đim nút ca mình - nhng s phn kháng và các vn đ tế nh - nhng điu mà ta đang phóng đi v đim yếu kém ca người khác, nh vy mà ta có th điu chnh cho phù hp.

Có khi chúng ta không rõ v nhng vic người khác làm nên nh mt người bn - là bn ca mình và người đó - tư vn đ biết thêm v hoàn cnh người đó, và t đó đánh giá, ng x vi h mt cách hp lý. Hoc là chúng ta phi tiếp xúc vi mt người mà mình nghi là h có vn đ, nên mình nh đến các chuyên gia tư vn đ biết cách ng x vi người đó. Trong c hai trường hp này, chúng ta phi nói cho người bn hoc là chuyên gia nghe v nhng vn đ, nhng vic không tt ca người khác, nhưng đng cơ ca mình là mun giúp h và mun gii quyết s khó khăn.

Trong mt trường hp khác, mt người quen ca mình có th không biết là h đang có hành vi gây tn hi người khác hoc là hành x theo li h nhc người khác. Đ bo v người y khi phi tai ha do s thiếu sáng sut ca chính h gây ra, chúng ta có th nói cho h biết rõ điu mà h làm. đây chúng ta nói không phi vi ging phê bình hay là thái đ xét nét mà nói vi lòng thương yêu, nhm ch ra li lm hoc sai phm ca người đó đ ri anh ta có th khc phc.

Chúng ta thường có thói quen nói li ca người khác. Đ t b thói quen này, chúng ta phi bt đu t vic điu chnh thói quen đánh giá người khác. Thay vì đánh giá, phê bình người khác, chúng ta hãy lưu tâm đến nhng phm cht tt và s t tế ca h. Chúng ta cn phi rèn luyn tâm mình, ch nhìn nhng đim tt, nhng điu tích cc ca người khác. Rèn luyn như thế thì s to nên s khác bit gia nim hnh phúc, ci m và thương yêu ca ta vi s bun kh, khó gn và kht khe.

Chúng ta cn phi c gng đ trau di thói quen chú ý vào nhng điu tt đp, đáng yêu, đáng quý người khác. Nếu chúng ta đ ý nhng th đó thì chúng ta s không lưu tâm đến nhng li lm ca h. Thái đ vui v và li nói bao dung xut phát t vic này s ci thin nhng người xung quanh và s nuôi ln hnh phúc, s mãn nguyn và tình thương yêu trong ta. Vì thế, cht lượng cuc sng ca ta tùy thuc vào vic chúng ta tìm thy li lm vi kinh nghim ca mình hay là thy nhng gì tt đp bên trong nó.

Khi chúng ta nhìn thy li lm ca người khác là chúng ta b l cơ hi đ thương yêu. Điu đó cũng có nghĩa là chúng ta không có kh năng đ nuôi dưỡng bn thân mt cách hp lý vi nhng s hiu biết chân tình khi chúng ta đem vào tâm mình nhng đc t. Khi chúng ta có thói quen săm soi li ca người khác thì chúng ta cũng có xu hướng ch nhìn thy nhng khuyết đim, nhng li lm ca bn thân. Điu này có th đưa chúng ta đến vic làm gim giá tr toàn b cuc sng ca mình. Tht bi thm nếu chúng ta b qua nhng điu quý giá và cơ hi trong cuc sng ca mình, không nhìn thy kh năng thành Pht trong bn thân mình. Vì thế, chúng ta phi chp nhn chính mình như nhng gì mình đang có trong hin ti, đng thi chúng ta c gng đ tr nên nhng con người tt hơn trong tương lai. Nói vy không có nghĩa là chúng ta làm ngơ trước nhng li lm ca mình, mà là chúng ta không quá mit th v chúng. Chúng ta mng vì mình được làm người, t tin v kh năng ca mình và t tin v nhng giá tr chân thc mà chúng ta đã gy dng t trước đến nay.

Mi người đu mun được thương yêu - mun được mi người chú ý và tha nhn nhng khía cnh tích cc ca bn thân, mun được quan tâm và tôn trng. Hu hết chúng ta đu không mun b đánh giá, b phê bình và t chi. Vic trau di thói quen nhìn thy nhng điu tt đp ca bn thân và ca người khác mà có th đem li cho mình và người nim hnh phúc khiến cho chúng ta cm nhn và m rng tình thương yêu. T b thói quen nhìn thy li lm s gim thiu s đau kh cho mình và người. Vn đ này nên được xem là trng tâm trong l trình tâm linh ca chúng ta. Chính vì lý do này mà Đc Dalai Lama đã nói: “Tôn giáo ca tôi là lòng tt”. Chúng ta có th vn thy nhng điu chưa hoàn thin ca mình và ca người khác, nhưng tâm chúng ta hin du hơn, biết chp nhn và rng lượng hơn. 

Đi lp vi vic nói xu người khác là nói vi s hiu biết và thương yêu. Nhng ai đang đi trên l trình tâm linh và nhng ai mun sng hòa hp vi người khác thì vic phát ngôn vi s hiu biết và thương yêu là điu rt quan trng. Khi chúng ta nhìn vào nhng phm cht tt ca người khác, chúng ta cm thy hnh phúc. Vic tha nhn nhng phm cht tt ca người khác s khiến cho lòng mình cm thy hnh phúc, và to được bu không khí hài hòa, đem đến cho người khác thông tin phn hi hu ích.

Khen ngi người khác là mt vic mà chúng ta cn phi thc tp trong quá trình tu tp ca mình. Nếu chúng ta thường nghĩ đến nhng tài năng, nhng phm cht tt ca người khác thì chúng ta cm thy hnh phúc hơn và người khác cũng vy. Chúng ta s to được mi quan h tt đp vi người khác, và gia đình ca chúng ta, môi trường làm vic cũng như hoàn cnh sng ca chúng ta s hòa hp hơn. Gieo nhng ht ging t nhng hành vi tích cc y trong tâm thc ca mình, chúng ta s to nhân duyên cho nhng mi quan h hòa ái và cho s thành tu nhng mc đích tâm linh cũng như nhng mc đích trong cuc sng đi thường.

Nguồn: Giác Ngộ