Thời tiết Sài Gòn lạ và khắt nghiệt là vậy, mà không hiểu sao khi xa ai cũng nhớ. Nhớ những buổi sáng trời nắng đẹp lạ lùng, nhớ những buổi chiều thoáng đãng sau cơn mưa, nhớ con gái Sài Gòn sáng là nắng, chiều là mưa. Nhớ cà phê, gốc phố, con đường. Nhớ bạn bè, đồng nghiệp từ khắp mọi miền đất nước về đây lập nghiệp, sinh sống mang theo biết bao nhiêu là thói quen, phương ngữ, và những món ăn ngon.
Bạn có bao giờ cảm thấy yêu cơn mưa Sài Gòn chưa? Tất nhiên, không phải là cơn mưa trong một buổi chiều kẹt xe và ngập nước (thật không có gì phá hỏng sự lãng mạn tốt cho bằng). Nhưng những cơn mưa bên bậu cửa sổ hoặc trong một quán cà phê yêu thích thì lại hoàn toàn khác. Nhịp sống hối hả bổng nhiên chậm lại trong cái khí trời se se lạnh, là lúc mà người ta có thể tự do thả hồn theo hạt mưa rơi rơi ngoài mái hiên, hồi tưởng về những ký ức đẹp, hoặc là vẽ cho ra mình một tương lai đầy mơ ước. Lúc đó tui thường cảm thấy như tâm hồn mình được tắm mát và được gột rửa hết mọi muộn phiền.
Còn đối với thời tiết nắng nóng, Saigonese (người Sài Gòn) rất linh hoạt trong việc lựa chọn giải pháp, này nhé:
- Ngồi lì trong văn phòng (với điều kiện là văn phòng có máy lạnh)
- Cà phê máy lạnh / sân vườn / bờ sông
- Đi bơi (nên đến hồ bơi, không nên chọn kênh rạch)
- Câu cá giải trí ở Thanh Đa
(Nguồn: Saigonsangnangchieumua blog)
0 comments:
Post a Comment