Anh là những cơn mưa
Trút vào lòng tháng sáu
Mai hạ có qua rồi
Thương ca còn đau đáu
Trút vào lòng tháng sáu
Mai hạ có qua rồi
Thương ca còn đau đáu
Anh là những ngày xanh
Thưở bên người mong manh
Bài ca mùa đông cũ
Ru lòng vậy, thôi đành
Nghe xôn xao tiếng đời
Ngỡ ai đó nói cười
Thoảng qua mười năm đã
Ai bây giờ yên vui?
Anh là cơn mơ qua
Trong mộng đời em đó
Đã tan giấc ngủ vùi
Thì thôi em, đừng nhớ
Chân có quen đường cũ
Người có chạm mặt nhau
Xin một lần nhìn lại
Cười như đã quen lâu
Thế rồi thôi, anh nhé
Cứ đi về hai nơi
Bước chân đừng vướng lại
Kẻo lòng ta bồi hồi.
Thưở bên người mong manh
Bài ca mùa đông cũ
Ru lòng vậy, thôi đành
Nghe xôn xao tiếng đời
Ngỡ ai đó nói cười
Thoảng qua mười năm đã
Ai bây giờ yên vui?
Anh là cơn mơ qua
Trong mộng đời em đó
Đã tan giấc ngủ vùi
Thì thôi em, đừng nhớ
Chân có quen đường cũ
Người có chạm mặt nhau
Xin một lần nhìn lại
Cười như đã quen lâu
Thế rồi thôi, anh nhé
Cứ đi về hai nơi
Bước chân đừng vướng lại
Kẻo lòng ta bồi hồi.
Tác giả: Rose
Cảm ơn Rose về bài thơ này!
1 comments:
Cảm ơn Mưa về những gì còn lại.
Post a Comment